GuidePedia

0
Tin moi nhat hom nay - Tôi bất lực với cuộc hôn nhân đời tôi, cuộc sống của tôi. Tôi lên làm thế nào để giải thoát mình khỏi cuộc sống hiện tại.

Hi vọng rằng, khi viết ra những dòng tâm sự này, tôi có thể nhẹ bớt nỗi lòng và có thể nhận được những lời khuyên chân thành của mọi người.

Năm học xong 12, tôi thi đỗ vào một trường trong Nam và lên đường với quyết tâm vươn lên khi gia đình rơi vào tình cảnh khánh kiệt, bố tôi mất sớm. Vào đó, tôi đã quen người đàn ông đầu tiên và cũng là người mà tôi cảm thấy mình tội lỗi nhất khi đã đối xử với anh ấy không ra gì.

3 năm đầu ăn học là 3 năm người ấy lo cho mình từng ly từng tý một mà không hề có bất cứ đòi hỏi nào. Tôi và người ấy từng hẹn ước giữ gìn cho nhau đến khi ra trường và sẽ làm đám cưới vậy mà…

Ra trường, xin vào làm một công ty tư nhân, tôi đã bị một người đàn ông hơn tuổi lừa dối và trao thân cho ông ta. Từ sau lần đó, tôi đã bỏ người yêu không thương tiếc và không thèm đếm xỉa gì kể cả khi người ấy bỏ hết tất cả để ra Bắc theo tôi làm lại từ đầu. Có lẽ, chính sai lầm lần này mà tôi gặp phải những người đàn ông không ra gì sau này.

Sau đó, tôi sống như vợ bé với người đàn ông kia. Tôi được ông ta thuê cho một căn hộ gần chỗ làm. Từ đó là chuỗi ngày sống trong sự dày vò, sỉ nhục, và sợ hãi.

Ngày ngày, ông ta đi tiếp khách và thản nhiên mang những bức ảnh, video ông ta thác loạn với gái đem cho tôi xem. Cứ mỗi buổi tối giữa tuần, ông ta đến với tôi và tôi dọn dẹp, nấu nướng hầu hạ, nhưng cuối tuần là ông ta lại về với vợ con ở Vĩnh Phúc.

Câu cửa miệng chồng tôi

Ads Phát sốt với cách giảm 4kg/ tuần của Thúy Diễm - Không cần ăn kiêng!

Rồi một lần vợ ông ta tìm đến đánh ghen, tôi đã sợ hãi đến mức vơ vội hai bộ quần áo chạy trốn. Từ đó là chuỗi ngày tôi sống trong dằn vặt, kinh tởm bản thân và sợ hãi những gã đàn ông có tìm đến bên mình.

Nỗi ám ảnh những người đàn ông cho đến 3 năm sau, tôi gặp người thứ ba, một người giỏi giang, tình cảm và nhẹ nhàng. Người đó đã hàn gắn mọi vết thương trong tim mình nhưng cũng lại là người khiến con tim tôi tan vỡ khi bỏ rơi đúng lúc tôi mang giọt máu của anh ta. Một lần nữa, tôi mất hết niềm tin ở đàn ông. Tôi âm thầm đi bỏ đi giọt máu trong mình rồi sống trong nỗi đau đớn mất con, mất người mình tin yêu lần thứ hai từ đó.

Từ đó là chuỗi ngày tôi đâm đầu vào những cuộc chơi thâu đêm, tôi hành hạ bản thân để cố quên đi tất cả. Và những lần chơi bời đó, tôi gặp người chồng của mình bây giờ.

Trong lúc tuyệt vọng thì người đó như chiếc phao cứu sinh cho tôi bấu víu vào. Nhưng khi đến với anh ấy, bạn bè người thân ai cũng khuyên nên tránh xa vì anh ta không yêu tôi mà chỉ lợi dụng thân xác tôi để thỏa mãn dục vọng. Hơn hết, anh ta đang yêu một người con gái khác ở quê.

Vậy nhưng, tôi lại như con thiêu thân lao vào mà không dứt ra được. Để rồi yêu nhau và không biết bao nhiêu lần cãi vã khi phát hiện anh ta vẫn liên hệ với cô gái đó và thậm chí còn chơi bời với những người khác.

Đau đớn và định chấm dứt thì cũng là lúc tôi phát hiện ra mình đang mang bầu. Cố giấu diếm một mình chịu đựng. Tết năm 2014, tôi thui thủi nằm ở nhà mà không ai trong gia đình biết vì tôi không muốn mẹ tôi phải lo lắng thêm lần nữa.

Biết tôi ốm nghén, có bầu nhưng anh ta vẫn không một lần lên chăm sóc lúc tôi đau ốm. Tôi tính lại đi phá bỏ thai và chấm dứt chuyện tình cảm đau khổ này nhưng khi ra đến phòng khám, thấy con vẫn phát triển bình thường, tôi không nỡ. Tôi tự an ủi nếu lấy nhau, người đàn ông đó sẽ vì trách nhiệm với cái thai trong bụng tôi mà sống khác đi. Người đó không xấu hoàn toàn, người đó nhiệt tình chăm sóc bạn bè, các chú ốm đau trong cơ quan thì chắc đối với vợ con cũng sẽ như vậy. Người đó nhìn già dặn như thế chắc sẽ bảo vệ mẹ con, tôi tự vấn tự động viên mình để nhắm mắt làm đám cưới với người đó để con tôi sau này có cha có mẹ.

Nhưng lấy nhau rồi, sống chung với anh ta đúng như mẹ tôi nói là chuỗi ngày trong nước mắt và đau đớn bắt đầu.

Anh ta chẳng xem tôi là vợ khi tuyên bố với bạn bè rằng, cưới tôi vì trót nhỡ làm cho mang bầu, vì trách nhiệm chứ chẳng yêu thương gì.

Ngày đầu tiên về nhà chồng, chính tai mình nghe những lời chồng nói với bạn bè, thanh niên trong xóm ở sân như vậy, tôi đau đớn quặn thắt muốn bỏ đi luôn. Nhưng lại nghĩ đến đứa con trong bụng mà cố chịu đựng.

Mẹ chồng tôi cũng chẳng ưa gì khi tôi có bầu trước và chính con trai bà còn chẳng tôn trọng vợ thì làm sao bà có thể thương tôi được. Dọn dẹp đống đồ sau đám cưới, định vào phòng nằm nghỉ, mẹ chồng tôi chạy vào vứt cho mấy cái chăn bẩn cả nhà dùng chưa giặt bảo con dâu đang bụng chửa đi vò tay cho sạch. Thử hỏi có ai ngăn nổi nước mắt, tủi nhục phận làm dâu bị hắt hủi như thế.

Vậy nhưng, lúc đó, chồng tôi vẫn đang mải mê nhậu với bạn bè và lại không ngớt lời “Tao cưới là vì trách nhiệm…”

Rồi chuyện lên đến đỉnh điểm khi lấy nhau về, anh ta suốt ngày bỏ đi gái gú. Thậm chí hôm dẫn bạn bè về nhà ăn uống. Nhậu say, anh ta thản nhiên dồn một cô bạn gái vào tường rồi áp mặt vào hôn như thể tôi không có mặt ở đó.

Mặc cô ta chống cứ, đám bạn reo đùa cổ vũ cho anh ta lấn tới, tôi bỏ đi trong nước mắt rồi âm thầm dọn đồ bỏ đi.

Mẹ chồng tôi biết con dâu xách đồ đi chẳng hỏi han gì chỉ đứng nhìn rồi chạy vào bảo con trai. Chồng tôi ngồi nhậu chỉ buông mỗi câu “Nó đi được càng tốt, chỉ vướng mắt”.

Đêm hôm đó, tôi bước đi ra khỏi nhà chồng trong nước mắt. Đau đớn, tủi nhục cố kìm nén để về quê sinh con một mình. Đến bây giờ, tôi và anh ta vẫn chưa ra tòa nhưng con gần tuổi, anh ta vẫn chưa biết mặt và cũng không hề liên lạc với tôi. Duy chỉ có mẹ chồng thỉnh thoảng tới mang cho cháu vài dây sữa tươi.

Nhiều lúc nghĩ đến cuộc đời nghèo hèn, nghĩ đến con không biết mặt bố, nghĩ đến những người đàn ông qua cuộc đời mình, tôi lại uất nghẹn, đau đớn chỉ muốn chấm dứt cuộc đời luôn nhưng không thể làm được…

Nguồn: Theo Người đưa tin/blogtamsu.vn/Tam Tit

Đăng nhận xét

 
Top