Đi tới đây rồi phía trước là ánh sáng, mẹ con mình sẽ từ từ mò về phía sáng con nhé. Mẹ sẽ cùng con chiến đấu với lớp một.
Hôm nay mẹ sẽ khóc thật nhiều rồi từ mai không cho phép mình khóc nữa, mẹ sẽ cùng con bước tiếp cuộc đời con trai à. Mẹ đã hy vọng rất nhiều, rất vui khi con nói chuyện được với mọi người, 5 năm trời chiến đấu với số phận nghiệt ngã cuộc đời dành cho mẹ con mình, mỗi sáng thức dậy mẹ đều nhìn vào gương nở nụ cười thật tươi chào ngày mới với hy vọng tương lai tươi sáng. Mẹ xin lỗi con, con yêu! Mẹ đã mang con đến thế giới này mà không cho con mọi thứ như một đứa trẻ bình thường khác, giá như mẹ có thể cho con bộ não này, hoặc có phép màu làm cho con khỏi bệnh thì tốt, nhưng không con à, hàng ngày mẹ vẫn phải tập cho con học, phải đi châm cứu, cấy chỉ cho con, lên chùa cầu xin chư phật độ trì; phóng sinh, bố thí xin giải bớt nghiệp tội cho con. Vẫn biết nghiệp chướng không phải chỉ một ngày là hóa giải hết, vẫn biết có nợ thì phải trả nhưng sao hôm nay nước mắt mẹ rơi hoài. Mẹ yếu đuối quá phải không con trai?
Con phải mạnh mẽ lên, bước vào lớp một rồi có bao nhiêu điều phải học, học đọc, học viết, học giao tiếp xã hội. Khi con chỉ là đứa trẻ nói chưa rành thì mẹ biết điều đó quá khó, mẹ con mình không thể bỏ cuộc con à. Đi tới đây rồi phía trước là ánh sáng, mẹ con mình sẽ từ từ mò về phía sáng con nhé. Mẹ sẽ cùng con chiến đấu với lớp một, con hãy cho mẹ một tia hy vọng. Đoạn đường phía trước còn gian nan lắm, mẹ chỉ mong mình đủ sức khỏe, vững tinh thần cùng con chiến đấu.
Mẹ sẽ cố lo cho con hết lớp một, sang lớp 2 mẹ không ở bên con được nhiều nữa, mẹ phải đi làm, kiếm tiền lo cho con châm cứu, cấy chỉ chứ. Ba con có lẽ sẽ đi theo người khác, ông ấy cần người lo cho tuổi già mai sau, mà con thì không làm được, mẹ lại không thể sinh thêm em cho con. Ba đang chuẩn bị mọi thứ về tài chính, hàng tháng chỉ cho mẹ con mình đủ tiền ăn và học của con, mẹ phải nhịn ăn để con được châm cứu, cấy chỉ. Mẹ biết hết nhưng coi như không bởi mẹ cần tiền chữa bệnh cho con, dù sao mẹ cũng cảm ơn cha con đã không bỏ mẹ con mình suốt 5 năm qua. Mẹ có lỗi với bé yêu, có lỗi với ông bà ngoại của con, ông bà cho mẹ ăn học đàng hoàng mà mẹ chưa một lần báo đáp. Chỉ cần con trai của mẹ lên được lớp một, từ lớp 2 con sẽ có đà học tiếp thì mẹ đã an tâm đi kiếm tiền lo cho con. Cố lên nhé con trai, hai mẹ con mình cùng cố gắng.
Hôm nay mẹ sẽ khóc thật nhiều rồi từ mai không cho phép mình khóc nữa, mẹ sẽ cùng con bước tiếp cuộc đời con trai à. Mẹ đã hy vọng rất nhiều, rất vui khi con nói chuyện được với mọi người, 5 năm trời chiến đấu với số phận nghiệt ngã cuộc đời dành cho mẹ con mình, mỗi sáng thức dậy mẹ đều nhìn vào gương nở nụ cười thật tươi chào ngày mới với hy vọng tương lai tươi sáng. Mẹ xin lỗi con, con yêu! Mẹ đã mang con đến thế giới này mà không cho con mọi thứ như một đứa trẻ bình thường khác, giá như mẹ có thể cho con bộ não này, hoặc có phép màu làm cho con khỏi bệnh thì tốt, nhưng không con à, hàng ngày mẹ vẫn phải tập cho con học, phải đi châm cứu, cấy chỉ cho con, lên chùa cầu xin chư phật độ trì; phóng sinh, bố thí xin giải bớt nghiệp tội cho con. Vẫn biết nghiệp chướng không phải chỉ một ngày là hóa giải hết, vẫn biết có nợ thì phải trả nhưng sao hôm nay nước mắt mẹ rơi hoài. Mẹ yếu đuối quá phải không con trai?
Con phải mạnh mẽ lên, bước vào lớp một rồi có bao nhiêu điều phải học, học đọc, học viết, học giao tiếp xã hội. Khi con chỉ là đứa trẻ nói chưa rành thì mẹ biết điều đó quá khó, mẹ con mình không thể bỏ cuộc con à. Đi tới đây rồi phía trước là ánh sáng, mẹ con mình sẽ từ từ mò về phía sáng con nhé. Mẹ sẽ cùng con chiến đấu với lớp một, con hãy cho mẹ một tia hy vọng. Đoạn đường phía trước còn gian nan lắm, mẹ chỉ mong mình đủ sức khỏe, vững tinh thần cùng con chiến đấu.
Mẹ sẽ cố lo cho con hết lớp một, sang lớp 2 mẹ không ở bên con được nhiều nữa, mẹ phải đi làm, kiếm tiền lo cho con châm cứu, cấy chỉ chứ. Ba con có lẽ sẽ đi theo người khác, ông ấy cần người lo cho tuổi già mai sau, mà con thì không làm được, mẹ lại không thể sinh thêm em cho con. Ba đang chuẩn bị mọi thứ về tài chính, hàng tháng chỉ cho mẹ con mình đủ tiền ăn và học của con, mẹ phải nhịn ăn để con được châm cứu, cấy chỉ. Mẹ biết hết nhưng coi như không bởi mẹ cần tiền chữa bệnh cho con, dù sao mẹ cũng cảm ơn cha con đã không bỏ mẹ con mình suốt 5 năm qua. Mẹ có lỗi với bé yêu, có lỗi với ông bà ngoại của con, ông bà cho mẹ ăn học đàng hoàng mà mẹ chưa một lần báo đáp. Chỉ cần con trai của mẹ lên được lớp một, từ lớp 2 con sẽ có đà học tiếp thì mẹ đã an tâm đi kiếm tiền lo cho con. Cố lên nhé con trai, hai mẹ con mình cùng cố gắng.
Nguồn: Tamsu
Đăng nhận xét